Chùm thơ mới năm 2017 của soạn giả Mai Văn Lạng
Bài thơ: Người quê thanh thản với chèo Mai Văn Lạng Người quê tươi giữa lấm lem Đ...
http://www.maivanlang.com/2017/07/chum-tho-moi-nam-2017-cua-soan-gia-mai.html
Bài thơ: Người quê thanh thản với chèo
Mai Văn Lạng
Người quê tươi giữa lấm lem
Đói thì cơm tẻ, buồn xem hát chèo
Sân đình hát kệ khó nghèo
Tảo tần xanh đọng cánh bèo kẽ tay
Chàng về áo để
lại đây
Nhớ thương xếp để dạ này bâng khuâng
Biết bao đôi lứa “ hát thầm “
Sân đình táo rụng quanh năm vì Màu
Cả ngày vắt,
diệt theo trâu
Đêm về ngả vạ, gõ đầu Phú Ông
Cắt thịt mà nuôi mẹ chồng
Người quê nước mắt ấm lòng Thị Phương
Dãi dầu một nắng hai sương
Thắt lòng nghe khúc đường trường tử quy
Trăm năm còn lại những gì
Chằng qua một nấm xanh rì mà thôi
Bên thương lở, bên nhớ bồi
Đò đưa một khúc tình đời nghêu ngao
Nghìn năm dù
có thể nào
Người quê vẫn cứ ngọt ngào chèo quê./.
Hà Nội ngày 15/6/2017
Bài thơ: Chân dung một nhà giáo trẻ
( tặng ths toán học NMH)
Mai Văn Lạng
Tháng sáu nắng như đổ lửa
Bóng em xa tít đường quê
Vội vàng phóng nhanh cho kịp
Ôn thi mấy lớp học hè
Tuổi thì vẫn chưa tam thập
Thâm niên gần 10 năm rồi
Học sinh khen thấy rất trẻ
Dễ gần, duyên, lại cười tươi
Lên lớp thả hồn bay bổng
Toán học mà như dậy văn
Học sinh hiểu sâu từng ý
Giải từng thắc mắc, băn khoăn
Nhiều lúc đêm nằm tự hỏi
Sao mình lại chọn nghề thầy
Hoá ra là duyên là nghiệp
Tìm thấy niềm vui mỗi ngày
Nữ sinh hồn nhiên trong sáng
Có em yêu thầm nhắn tìn
( tặng ths toán học NMH)
Mai Văn Lạng
Tháng sáu nắng như đổ lửa
Bóng em xa tít đường quê
Vội vàng phóng nhanh cho kịp
Ôn thi mấy lớp học hè
Tuổi thì vẫn chưa tam thập
Thâm niên gần 10 năm rồi
Học sinh khen thấy rất trẻ
Dễ gần, duyên, lại cười tươi
Lên lớp thả hồn bay bổng
Toán học mà như dậy văn
Học sinh hiểu sâu từng ý
Giải từng thắc mắc, băn khoăn
Nhiều lúc đêm nằm tự hỏi
Sao mình lại chọn nghề thầy
Hoá ra là duyên là nghiệp
Tìm thấy niềm vui mỗi ngày
Nữ sinh hồn nhiên trong sáng
Có em yêu thầm nhắn tìn
Thầy đành dùng chiêu
im lặng
Lên lớp mắt nai kiếm tìm
Lên lớp mắt nai kiếm tìm
Yêu chèo như yêu toán
học
Xa xôi mấy nẻo cũng
xem
Nhiệt tình giao lưu,
gắn kết
Bao người lạ đã nên
quen
Mỗi năm một mùa hoa
phượng
Lại chuyến đò đầy sang sông
Em vui vì xong nhiệm vụ
Biết bao thương nhớ trong lòng
Lại qua một năm rồi đấy
Thầy sắp ba mươi đến nơi
Hỏi thầy bao giờ lấy vợ
Thầy cười: để vợ lấy thôi./.
Lại chuyến đò đầy sang sông
Em vui vì xong nhiệm vụ
Biết bao thương nhớ trong lòng
Lại qua một năm rồi đấy
Thầy sắp ba mươi đến nơi
Hỏi thầy bao giờ lấy vợ
Thầy cười: để vợ lấy thôi./.
22/6/2017
Bài thơ: Ngâu
phố
Mai
văn Lạng
Lộc vừng rắc đầy hoa đỏ
Chênh chao lối ngõ em về
Dịu dàng từ muôn mặt phố
Hương thầm tỏa ấm lòng quê
Chiều nay bỗng mưa sùi sụt
Ngâu buồn ướt mắt em tôi
Bâng khuâng kéo chiều chậm lại
Thu ba sóng gợn làn môi
Ơ kìa hàng cây già cỗi
Như quên mất mình hết xanh
Vẫn cố gồng mình che nắng
Gió vui, tiếng hát trong lành
Thì nhớ, thì thương vấn vít
Hóa một mùa xanh cho nhau
Ta làm tuổi xuân trở lại
Thắp lên tiếng yêu ban đầu./.
Bài
thơ: Một mình
Mai
Văn Lạng
Một mình rót
rượu, pha trà
Tự ta lại thưởng cho ta chén đầy
Trà thì đắng,
rượu thì cay
Buồn- vui, được- mất, tháng ngày hư không
Vầng trăng lạnh một liềm cong
Đồng xa cây lúa thắt lòng mà xanh
Chuyến tàu lỡ hẹn . . . thôi đành
Thì buông nhịp nhớ mà dành cho nhau
Đã lường được nỗi bể dâu
Lại quên xúc xắc bẩy màu rối tinh
Rót đi! Bóng uống với hình
Nào say thì uống một mình cho say./.
Bài
thơ: Xa
và gần
Mai
Văn Lạng
Ru mình năm tháng đã qua
Xá cày thập thững mắt nhòa mưa rơi
Lời ru lạc trong cõi người
Lẫn vào yêu- ghét, khóc- cười, dở- hay
Dù năm, dù tháng vơi đầy
Vẫn nâng niu cả đắng cay riêng mình
Vẫn nâng niu cả đắng cay riêng mình
Lời ru ríu
rít cuộc tình
Nửa đêm nghe táo sân đình rụng rơi
Tưởng như thấp thoáng gần thôi
Ai hay lại cách xa xôi ngàn trùng
Đùng đùng cháy nỗi người dưng
Tôi gom thương nhớ mà nung thành vàng
Một mình cõng những lang thang
Chìm trong
sương khói bóng làng dần trôi
Gần- xa, ngơ
ngác, rối bời
Nhong nhong tôi gặp bồi hồi ngày xưa
Lẽ đời vàng nắng, trắng mưa
Tôi gieo thương nhớ gặt mùa đơn côi
Dùng dằng câu hát chia đôi
Ngỡ ngàng tôi lại gặp tôi xa- gần./.
22h00 ngày 6/6/2017
Bài thơ: Lệ Chi Viên
( nhân nghe chương trình " Đất nước ngàn năm " của VOV2 nói về phục dựng khu tưởng niệm Lệ Chi Viên )
Mai Văn Lạng
Lệ Chi Viên! Lệ Chi Viên
600 năm mà còn ứa máu
"Nguyệt xuyên lòng trúc" sao không thấu
Vị công thần số 1 mắc án oan
Lệ Chi Viên! Lệ Chi Viên!
Chỉ trọn niềm yêu nước thương dân
Bui một tấm lòng vì non sông gấm vóc
Lúc chinh chiến thì vắt mình kiệt sức
Khi hoà bình lại thả cá trồng rau
Sống cùng nhân dân san sẻ nỗi đau
Không chịu cúi luồn bọn mọt dân hại nước
Tuổi sáu mươi vẫn làm thơ, đọc sách
Để hôm nay vằng vặc sao Khuê
Lệ Chi Viên! Vườn vải ngày xưa
Ngươi có biết nỗi đau dậy đất
Máu đã đổ và hàng trăm người đã thác
Trời xanh cũng cạn khô nước mắt
( nhân nghe chương trình " Đất nước ngàn năm " của VOV2 nói về phục dựng khu tưởng niệm Lệ Chi Viên )
Mai Văn Lạng
Lệ Chi Viên! Lệ Chi Viên
600 năm mà còn ứa máu
"Nguyệt xuyên lòng trúc" sao không thấu
Vị công thần số 1 mắc án oan
Lệ Chi Viên! Lệ Chi Viên!
Chỉ trọn niềm yêu nước thương dân
Bui một tấm lòng vì non sông gấm vóc
Lúc chinh chiến thì vắt mình kiệt sức
Khi hoà bình lại thả cá trồng rau
Sống cùng nhân dân san sẻ nỗi đau
Không chịu cúi luồn bọn mọt dân hại nước
Tuổi sáu mươi vẫn làm thơ, đọc sách
Để hôm nay vằng vặc sao Khuê
Lệ Chi Viên! Vườn vải ngày xưa
Ngươi có biết nỗi đau dậy đất
Máu đã đổ và hàng trăm người đã thác
Trời xanh cũng cạn khô nước mắt
Thương một tấm lòng
vì nước vì dân
Ông không chịu lẫn với bọn gian thần
Không cúi đầu trước âm mưu và tội ác
Nguyễn Trãi ơi đã hơn 600 năm người thác
Con vẫn còn run khi đọc lại Lệ Chi Viên
Nguyễn Trãi ơi! Người học cao hiểu rộng
Thấu lẽ dở hay, biết việc đất trời
Nhưng con hiểu ông không thể tự cứu mình
Vì không thể đo lòng thiên hạ
Trung thực, thẳng ngay chìm trong tai vạ
Lẽ khôn ở đời mũ ni che tai
Chuyện ngày xưa mà đau đến hôm nay
Lệ Chi viên! Cái tên chi mà tệ
Vườn vải ấy ư? Mà sao đẫm lệ
600 năm lau mãi chưa khô!
Hà nội 20h45 tối 5/6/2017
Ông không chịu lẫn với bọn gian thần
Không cúi đầu trước âm mưu và tội ác
Nguyễn Trãi ơi đã hơn 600 năm người thác
Con vẫn còn run khi đọc lại Lệ Chi Viên
Nguyễn Trãi ơi! Người học cao hiểu rộng
Thấu lẽ dở hay, biết việc đất trời
Nhưng con hiểu ông không thể tự cứu mình
Vì không thể đo lòng thiên hạ
Trung thực, thẳng ngay chìm trong tai vạ
Lẽ khôn ở đời mũ ni che tai
Chuyện ngày xưa mà đau đến hôm nay
Lệ Chi viên! Cái tên chi mà tệ
Vườn vải ấy ư? Mà sao đẫm lệ
600 năm lau mãi chưa khô!
Hà nội 20h45 tối 5/6/2017
Bài
thơ: Chiếc đồng
hồ không tuổi
Mai
Văn Lạng
Tình tà tích tắc
Lúc la lúc lắc
Chiếc đồng hồ cứ bình yên gặm nhấm thời gian
Bão, gió, nắng mưa: mặc
Tích tà tích tác
Lúc la lúc lắc
Ông chủ, người mua chiếc đồng hồ và treo nó trên tường
đã là người thiên cổ từ lâu
Chiếc đồng hồ cứ nhẩn nha mà sống
Tiếng tích tắc quen như là không có vậy
Giờ người ta dùng đồng hồ đeo tay loại sang
Điện thoạt đắt tiền
Có nhiều cách để đặt báo thức
Có nhiều cách đếm giờ
Nhện giăng mờ xung quanh chiếc đồng hồ
Một ngày kia . . .
Ông chủ ( cháu ) bỗng ngẩn ngơ
Chiếc đồng hồ hóa thành đổ cổ
Khách hỏi mua
Trị giá hơn cả ngôi nhà.
Ông vỡ ra: Chiếc đồng hồ là chứng nhân lịch sử
Có nó, người
ta hiểu loài người vừa đi qua khó khăn
Công nghệ đã vượt xa bao lần thời chiếc đồng hồ mới được
treo tường thủa trước
Và người ta cũng hiểu
Không ai chạy trước được nó đâu./.
Hà nội 21h45 ngày 7/6/2017