Thăm thẳm nỗi quê- chùm thơ của tác giả Mai Văn Lạng
Bài thơ: Thăm thẳm nỗi quê Mai Văn Lạng ...
http://www.maivanlang.com/2017/07/tham-tham-noi-que-chum-tho-cua-tac-gia.html
Bài thơ: Thăm thẳm nỗi quê
Mai
Văn Lạng
Nhạt nhòa trong chốn thị
thành
Tôi về tìm lại bóng mình
trong quê
Lấp sau vành nón nghiêng che
Dòng sông, bến nước, lũy tre,
mái đình
Bờ ao đom đóm rập rình
Nhớ ai . . . khắc khoải thậm
thình chày đêm
Tháng ba, ngày tám, trăng lên
Gầu giai, ruộng cạn, ai quên
lối về
Thẹn thùng em nép vào quê
Biết ai còn nhớ lời thề ngày
Giêng
Tháng Năm đã mất vụ chiêm
Tháng Mười đồng trắng: mất
thêm vụ mùa
Cái cày vấp phải cái bừa
Ba gian nhà chống gió lùa
quanh năm
Giần, sàng . .. chẳng đủ bữa
ăn
Ngô, khoai, rau, cháo âm thầm
mẹ lo
Nỗi quê thăm con đò
Trời cao, sông rộng . . . bến
bờ là đâu
Thôi thì bấu víu lấy nhau
Lá lành,lá rách nên câu nghĩa
tình
Giêng hai táo rụng sân đình
Hồi chèo lại mở, quê mình lại
vui
Vẫn là quê đấy quê ơi
Mà đi cuối đất cùng trời
không quên./.
Bài
thơ: Chất
quê
Mai
văn Lạng
Gần 30 năm xa
quê
Vẫn tôi, chân đất, dép lê, đầu trần
Công danh? Gửi nẻo phù vân
Phong ba, bão táp xoay vần dọc ngang
Chỉ riêng một mảnh hồn làng
Vẫn thương một dáng võ vàng rao đêm
Quê mình phía ấy trăng lên
Biết ai con
nhớ hay quên một thời
Ngược xuôi góc bể chân trời
Vẫn trong vòng tiếng ru hời võng đưa
Tháng ba đồng ếch gọi mưa
Phập phồng nhẵn lối giao mùa trẻ trâu
Tuổi thơ ơi
giờ ở đâu
Trả tôi hồn vía những câu hẹn hò
Quê ơi tháng đợi năm chờ
Mà nuôi xanh những bến bờ tương lai
Ru mình năm tháng
không phai
Một đời trong cữ Giêng Hai hồn làng./.
22h00 ngày 10/1/2017
Bài thơ:
Khoảnh
khắc
Mai Văn Lạng
Khoảnh khắc em, khoảnh khắc
anh
Mọi câu đối thoại bỗng thành
hư vô
Vẹn nguyên từ bấy đến giờ
Trái tim lạnh biết đợi chờ
rồi chăng?
Khoảnh khắc em, khoảnh khắc
anh
Câu thơ viết dở- thôi đành
chia xa
Khoảnh khắc qua anh đã già
Quả dưa thì chín, quả na rụng
rồi
Có ai mua nửa nụ cười
Cho tôi trở lại cái thời ngày
xưa./.
Hà Nội tháng 2- 1998
Bài thơ:
Viết nơi xóm Mũi
Mai Văn Lạng
Tận cùng đất mũi Cà Mau
Biển thì ngút mắt bóng tầu
lênh đênh
Rừng đước mặn lắng vào xanh
Về nơi xóm Mũi sông quanh bàn
cờ.
Quê nghèo giàu tiếng trẻ thơ
Chon von ngọn đước vít bờ yêu
thương.
Áo dài ai thả dưới xuồng
Mấy anh lính, vội vàng, buông
lời chào
Em là cô giáo nơi nào?
Về nơi xóm Mũi có bao học
trò?
Ngày mai xin đến thăm cô
Để nghe em dậy mấy giờ được
chăng?
Lời vui quên tháng quên năm
Lời vui quên những khó khăn
mỗi ngày
Phù sa lặn ngụp nơi đây
Cho nên biển cũng hao gầy mỗi
năm
Sóng chiều mang nỗi nhớ thầm
Người đi mở cõi đặt tên đất
này
Từ trong trăm đắng nghìn cay
Vút lên một cánh cò bay ngang
trời./.
ấp ủ T9- 2012
viết
xong 6h00 chiều ngày 13/7/ 2013