Nỗi buồn chiến tranh- chùm thơ của Mai Văn Lạng

NGÀY 27- 7 VỚI TÔI Khi tôi sinh ra thì chiến tranhchống mỹ đang đến hồi kết Lên 6 tuổi chiến tranh biên giới nổ ra, tôi 6 t...


NGÀY 27- 7 VỚI TÔI

Khi tôi sinh ra thì chiến tranhchống mỹ đang đến hồi kết
Lên 6 tuổi chiến tranh biên giới nổ ra, tôi 6 tuổi đã nhìn thấy các bác, các cô các chú và cả bố mẹ tôi đào đường giao thông hào xung quanh làng
Lớn lên chút nữa tôi biết nhà tôi có bác ruột là Mai Văn Mừng và chú ruột Mai Văn Reo hy sinh trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước
Lớn lên chút nữa tôi bắt gặp bà nội tôi khóc thầm mỗi khi đến ngày giỗ chú, giỗ bác, ánh mắt bà xa xăm buồn vợi vợi, ngồi trước hiên nhà nước mắt lưng tròng mỗi dịp cán bộ xã xuống gửi gói bánh, gói kẹo thắp hương liệt sĩ nhân dịp 27/7
Và khi đã làm báo, được đi khắp mọi miền Tổ Quốc, được ra Trường Sa, được thắp hương liệt sĩ giữa ngút ngàn Trường Sơn, tôi hiểu rằng máu và nước mắt trả cho cho hòa bình, độc lập, tự do là như thế nào
Những dòng thơ này tôi vắt ra từ gan ruột mà viết. Xin chia sẻ cùng quý vị !


Bài thơ: Ký ức bà
( Kính dâng hương hồn bà nội Nguyễn Thị Xếp nhân dịp bà được truy tặng danh hiệu: Bà mẹ VN anh hùng )
Mai Văn Lạng

“ Đó là năm đói mòn đói mỏi
Bà bế bác mày trên tay
Liêu xiêu ngã vào bờ dậu
Xác xơ quạ lượn từng bầy

Nhà chẳng còn gì để ăn
Vỏ đậu vỏ khoai thay bữa
Củ ruối bụi tre ngoài ngõ
Ai hay lại để nuôi người “

Bác cả lên đường đi trước
Bác ba, bố cháu cũng đi
Chú út vẫn còn nhỏ dại
12- 11 biết gì

Cuộc chiến ngày càng khốc liệt
Đạn bom rung bật cả làng
Chú út khóc đòi ra trận
Bà tôi nước mắt hai hàng

Hòa bình đã qua lâu lắm
Mà sao bác, chú chưa về
Chiều chiều bà ngồi với bóng
Lầm rầm ru tỉnh ru mê

Hàng năm 27- 7
Bà ngồi lặng với rạ rơm
Nước mắt hai hàng chan chứa
Các con còn ở Trường sơn

Cũng đã mấy lần giục giã
Có thấy tin tức gì không?
Cả nhà ngậm ngùi  xa xót
Thở dài . . .bà nén bão giông

Và rồi một ngày phải đến
Bà không chờ được lâu hơn
Mây ở Trường Sơn khô trắng
Bay về thay nén hương thơm

Đã lẻ 10 năm bà khuất
Bác và chú con đã  “về”
Cả làng hòa chung nước mắt
Hồn bà mưa trắng lòng quê./.

Hà nội 8h00 sáng ngày 7/10/2014

Chú ơi! Ngày mai 27/7
Chắc giờ này ở cõi Niết Bàn chú đã gặp bà nội
Khi còn sống bà đã cạn khô dòng nước mắt khóc chú và bác
Cháu xin dâng chú bài thơ vừa viết xong cách đây vài phút nhưng ấp ủ từ lúc làm người. Thưa chú

Bài thơ: Đón chú trở về

Mai Văn Lạng

Ngày đi mười tám đôi mươi
Ngày về tóc bạc da mồi cũng nên? 
40 năm ở Trường Sơn
Chị em thương nhớ, cháu con ngóng chờ 
Chú về trong di ảnh thờ 
Một nắm đất cũng bơ vơ quê người 
Về quê, cũng là đất thôi 
Mà đau đớn, mà bùi ngùi xót xa
À ơi . . . vẫn nước non nhà 
Rằng quê hương với ruột rà xót đau
Những năm qua chú ở đâu 
Giờ làng quê trắng một màu khăn tang
Nắm hương bên nghĩa trang làng 
Dành phần đón chú mênh mang gió chiều 
Ngút ngàn nỗi nhớ xanh rêu 
Vành khăn trắng thắt muôn chiều bão giông
À ơi . . . no vợ đủ chồng 
Mấy ai khắc khoải tiếng lòng bấy nay
Chân nhang lấm láp hao gầy 
Còn thương bóng chú đường cầy năm nao
Bà ơi, nỗi nhớ hanh hao 
Con tôi nằm ở nơi nào . . . cỏ hoang
À ơi . . một mảnh hồn làng
Đau thương liệm nén hương tàn vào trong./.,

27/7/2014

Bài thơ: em nằm nơi đâu   

( nhân xem ảnh chị Sao Thuỷ nguyễn tim em ruột nơi nghĩa trang )

Mai Văn Lạng 

Minh ơi em ở đâu?
Tiếng chị gọi đã 30 năm có lẻ
Ở đâu thì về ăn cơm đi Minh.
Về đi mẹ chờ mỏi mắt
Về đi hết chiến tranh rồi
Về đi đã qua đói kém
Phần em cơm trắng cá kho!
Minh ơi! Em ở đâu!
Tiếng chị héo khô đứt ruột
Chị đã tìm em khắp rừng khắp núi
Nghĩa trang nào chị cũng từng qua
Bảng lảng chiều buông sương khói
Em về với chị em ơi
Họ hàng làng quê trông ngóng
Tìm em
Khắc khoải một đời!


Nhớ Trường Sa

( tưởng nhớ các chiến sĩ hy sinh ở Quần đảo Trường Sa )

Mai Văn Lạng

À ơi biển biếc đảo xanh
Bao nhiêu thương nhớ ngọt lành trao nhau
Mới đi đấy, đã xa đâu
Mà sao da diết mỗi câu: đảo mình
Ngoài khơi bão tố rập rình
Xót lòng biển rộng hoá thành nỗi đau
Lặng nhìn mây trắng ngang đầu
À ơi ai biết nông sâu để dò
Bao hy sinh dựng cơ đồ
Nghìn năm biển mặn đến giờ còn mang
Rưng rưng lệ thắp hai hàng
Trời xanh, biển biếc, nắng vàng tìm nhau./.

Ngày 31/5/2015


Bài thơ: Ghi vội ở Quảng Bình
( viết tặng anh chị em tỉnh Đoàn Quảng Bình )
Mai Văn Lạng

Tôi đã về Đông Hới hôm nay
Nghe ấm áp biết bao tình đồng chí
Dòng Nhật Lệ còn đây Thầm thĩ
Mãi kể về những chiến tích cha ông

Một cánh rừng, một bản nhỏ, một dòng sông
Cũng dũng cảm hiên ngang, dạt dào tình Đất Nước
Thắm mãi hương xuân nơi miền Trung Tổ Quốc
Xanh mãi ân tình Mẹ Suốt với sông Quê

Tôi gặp ở đây những tình cảm mến yêu
Của những thanh niên xanh màu nhiệt huyết
Họ hôm nay không như cha anh thủa trước
Mà xây dựng quê hương trong tiếng hát cung đàn

Theo bước chân các chị các anh
Tôi vào dâng hương người anh hùng dân tộc
Võ Nguyên Giáp người Quảng Bình bất khuất
Đến lúc lâm chung vẫn trọn nghĩa vẹn tình

Tôi gặp lại chú, lại Bác của mình
Trong nén hương dâng chiều nghĩa Trang bảng lảng
Quảng Bình ơi từ trong bão táp
Ta lại dựng xây quê hương thêm đẹp thêm giàu

Ta lại dựng xây cho non nước tươi màu
Cho sống lại tuổi xanh của ba của má
Cho tha thiết một niềm tin tuổi trẻ
Cho rạng ngời chiến tích của cha ông

Tạm biệt nhé! Quảng Bình yêu dấu
Tôi lại về với mái ấm gia đình
Nhưng còn mãi trong tôi buổi giao lưu nồng ấm
Cảm nhiều các bạn Quảng Bình Ơi!

Qb ngày 2/11/2013






Bà mẹ VN anh Hùng Nguyễn Thị Xếp- bà nội tôi

Bài Liên Quan

Tin Mới 397853585725187767

Đăng nhận xét

  1. Những dòng thơ của Anh thật là xúc động. Đó cũng là tâm sự của rất nhiều người có người thân đã hy sinh
    cho sự bình yên của dân tộc .

    Trả lờiXóa

emo-but-icon

Chuyển ngôn ngữ

Subscriber Youtube

Tin Fanpage

Bài đăng và Bình luận

Nóng

Bài Mới

Bình Luận

Visitors

Flag Counter
item