Những câu thơ hay nhất tinh tuyển

Âm thầm lặng lẽ với thơ Ths Nguyễn Văn Hòa Thạc sĩ Nguyễn Văn Hòa là giáo viên văn trường PTTH Nguyễn Thái Bình, Đồng Xuân, Phú Yên...

Âm thầm lặng lẽ với thơ

Ths Nguyễn Văn Hòa
Thạc sĩ Nguyễn Văn Hòa là giáo viên văn trường PTTH Nguyễn Thái Bình, Đồng Xuân, Phú Yên là một người yêu và say thơ. Trong suốt những năm qua,trên  trang Fb cá nhân của mình, anh lặng lẽ NHẶT và đăng tải những câu thơ hay theo cảm quan của mình. Chúng tôi hiểu, công việc tưởng chừng như đơn giản ấy thật không giản đơn chút nào. Để Nhặt được một câu thơ hay, tôi biết Hòa đã phải đọc nhiều bài thơ, nhiều tập thơ đế lẩy những hạt vàng đó. Cảm ơn tấm lòng với thơ của anh. Xin trích giới thiệu với bạn đọc những câu thơ hay mà Ths Nguyễn văn Hòa tuyển chọn


Những câu thơ hay

Ths Nguyễn Văn Hòa ( Fb Hòa Phú Yên )
Tuyển chon

 1/Từ trong những vũng chân trâu
Chợt nghe con nhái đạp màu đất non
(Từ những vết chân ngườiĐinh Nam Khương)
2/ Ta tập mở mắt lần nữa để nhìn thế giới phía giác độ người mù
để thấy đằng sau câu chúc tụng là vết đâm tứa máu
(Máu đang bùng lên ngọn lửaNguyễn Lãm Thắng)
3/ Em lơ lửng tựa ráng chiều
Ẩn trong sắc đỏ vẫn nhiều bão giông
(Ráng chiềuNguyễn Kim Huy)
4/ Má tôi gánh mặt trời lên núi
Để bán cánh chân con cò
(Má tôi
Lê Hưng Tiến)
5/ Chuyện đời bao nỗi đục trong
Câu thơ cháy đến tận cùng buồn vui
(Đêm cuối thuVõ Văn Trực)
6/ Câu hò lỡ tuột dây neo
Để cho lạnh cả mái chèo qua sông
(Quê chồngNguyễn Thị Ngọc Hà)
7/ Đêm anh ngủ hương hoa sữa thức
Em hiện vào trong giấc mơ xanh
(Hoa sữaHải Như)
8/ Ta hôn gió bụi ngọc ngà
Ngửa tay trắng cuộc hư tà long đong
(Ta như hạt bụi
Viễn Trình)
9/ Trời đem em đến cho anh
Em ưng làm núi hay giành làm mây
(Núi và mâyNgô Văn Phú)
10/ Mẹ đồng áng suốt cả đời Tần Tảo
Phút lâm chung không một con về
(Tiếng vọng ca trùBùi Huy Phác)
11/ Dang tay đỡ mảnh trời quê
Lúa thơm vì rượu, rượu mê vì tình
(Tri ânTrần Thị Huyền Trang)
12/ Ta ngồi nghe bóng chiều tà
Bỏ quên cơm nguội, mẹ già rưng rưng
(Em bỏ taKhổng Vĩnh Nguyên)
13/ Tôi lớn, tôi đi
Vẫn nghe thủy triều lớn ròng trong huyết quản
Xương thịt ngấm mùi bùn, máu vẫn mặn phù sa
(Đêm ngồi với sông
Nguyễn Bàng)
14/ Thả mình phơi trong đỏ biển chiều
Anh theo sóng cắn mềm bờ cát
(Biển đổ chiềuNguyễn Nguyên Bảy)
15/ Con vẫn còn cơm áo được thua
Vắt câu thơ đi qua, nghe mồ hôi cha chảy đầm câu hát
(Hát trên luống càyNguyên Hậu)
16/ Nghe chiếc lá xanh xao buồn nhánh mục
Anh đưa tay ôm nuối mộng xuân thì
Mùa đông ở HuếNgàn Thương)
17/ Ta thấy ta ngày càng nhỏ tắp
Như chân hương cắm mả ven đường
Chân dung âm bảnThi Hoàng)
18/ Chút tình đã chẳng thành đôi
Gửi trăng trăng khuyết, gửi trời trời mưa
Tạ từ- Diễm Phúc)
19/ Có nỗi sợ nào bằng nỗi sợ cô đơn
Khi Thượng đế bắt con người gánh chịu
Ở độ- Phan Hồng Khánh)
20/ Mồ côi mẹ
Cõi đời ta
Như sông thiếu bến , núi đà thiếu cây
(Lời dặn trăm năm- Trần Thế Vinh)


21/ Phút giây thổi nến vụt qua
Sinh nhật đã thuộc về người khác
(Sinh nhậtĐinh Thị Như Thúy)
22/ Mùa đông nhất định qua, nhất định mùa xuân tới.
Nhưng nhờ anh, mùa xuân tới mau hơn...
(Đến sớmBế Kiến Quốc)
23/ Anh chờ em không tính đếm thời gian
Con nước dưới sông hờn ghen giận dỗi
Điểm hẹn trên cầuNguyễn Công Hoan)
24/ Bão tan lại sáng nắng chiều
Hoàng hôn lại đẹp hơn nhiều bình minh
Giận hờnTrần Lê Văn)
25/ Tháng giêng xanh giậu cúc tần
Bốn mươi- tóc chị vơi dần sợi đen
(Chị tôi- Đỗ Quang Huỳnh)
26/ Cả đời khi thức không hề khóc
Nằm ngủ say rồi, lệ mới rơi
(KhócTrần Mạnh Hảo)
27/ Đem câu thơ thả lưng trời
Làm mòn mưa nắng gạn đời đục trong
Thơ và đờiChu Văn Keng)
28/ Ngọt ngào là niềm hạnh phúc dối trá trong hơi thở
của đạn bom
chiến chinh làm bầm tím những cuộc tình lãng mạn
(Hương úaLê Vũ Trường Giang)
29/ Buôn dĩ vãng đắp trụ cầu
Nhịp còn nhịp sập dãi dầu
Máu vương…
(Nhả gió ra...- Trần Đức Lộc)
30/ Trời cao, mây bạc, trăng tròn
Để than hiu quạnh, tre buồn nỉ non
Trăng quêBàng Bá Lân)
31/  Có những lời nói thật chẳng ai tin,
Câu nói dối lên ngôi mà vĩ đại
Em chấp nhận lời nói dốiĐoàn Thị Lam Luyến)
32/ Có những lúc trốn xô bồ ta về tựa vào em
như con tàu viễn dương thả neo bám vào đất mẹ
(VợVăn Công Hùng)
33/  Đôi khi nước mắt làm ta ấm áp
Và chia ly là dấu chấm huy hoàng
Đoản khúc vô thườngĐoàn Ngọc Thu)
34/ Em nhói buốt nhận ra mình lạc lõng
Thương trái tim bé bỏng tự tình
Không đềĐinh Thị Thu Vân)
35/ Như vách đá tự bao đời vẫn thế
Đứng canh chừng cho rẫy ngút ngàn xanh...
(Lời ru giữa đất trờiTạ Phương)
36/ Ngẩn ngơ nước nhược non bồng
Tình tu mấy kiếp thỏa lòng đêm trăng?
Khỏa trăngNguyễn Chinh)
37/ Cuộc đời ta không có vé khứ hồi
Tàu thời gian đi lạnh lùng, nghiệt ngã...
Con tàu thời gianChâu Hồng Thủy)
38/ Em về nhặt tháng ngày xa
Nhặt thêm câu hát ươm qua nỗi buồn
(Hoa phù dungĐặng Thị Thanh Hương)
39/ ... Trách mình rồi trách cơn mưa
trách người sang chỗ đứng chờ vội quên!
Gọi đòPhùng Thành Chủng)
40/ Tơ trời chưa kịp se duyên
Sông sâu nước chảy chi biền biệt xa
(Bây giờ tháng bảy
Nguyễn Giang San)
41/ Những lời bố dặn nhặt thưa
Con mang trải hết nắng mưa thị thành
(Bố là ngư dân
Phan Trung Thành)
42/ Chuyến xe vội cuộc chia tay cũng vội
Anh một mình gánh trọn cả hoàng hôn
Chiều buồnTrần Nhương)
43/ Dòng sông như dòng đời tuôn chảy
Ai biết lòng sông sâu cạn nơi nào
Con tàu vétLâm Thị Mỹ Dạ)
44/ Sương khuya rụng buốt tâm tư
Thương cho kiếp lá mỏng như kiếp người
Tìm chồngĐặng Khánh Cường)
45/ Lá sen chưa kịp đi tu
Mà hoa cúc đã nhuộm thu óng vàng
(Lời thề lá senNguyễn Đăng Luận)
46/ ... lời nói thật thà có thể bị buộc tội
Lời nịnh hót dối lừa có thể được tuyên dương
Đánh thức tiềm lựcNguyễn Duy)
47/ Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
XuânChế Lan Viên)
48/ Con ơi con, thức dậy giữa ngày thường
Nghe chim hót đừng nghe mê mải quá
Với conThạch Quỳ)
49/ Nếu cuộc đời là một cuộc rong chơi
Em lẽo đẽo theo anh suốt hành trình phiêu bạt
Hơi thở mùa đôngLê Thanh My)
50/ Lặng thầm trăng rắc mỏng sân
Chạnh thương tiếng cuốc nhả bầm đêm thu
(Thu ba lặng thầmVũ Thúy Lan)
51/ Trời xanh vồi vội giá sương
tóc xanh bỗng cứ cuống cuồng trắng phau
(Một đêm xuân Hà NộiNguyễn Thanh Mừng)
52/ Gió rơi
Mẻ tiếng chuông chùa
Vùng vằng
Khoảnh khắc giao mùa.
Gãy đôi
(Khoảnh khắc giao mùaĐào Mạnh Long)
53/ Em lấy chồng rồi dòng sông đành ngăn cách
sương khói chơi vơi hoài vọng một bên bờ
(Thanh BìnhLê Minh Chánh)
54/ Đất mẹ nghìn năm tự xé mình ra
Cho ta biển, cho ta trời, cho ta ngàn vạn đảo
Tượng Bác Hồ trên đảo Cô TôTrần Anh Trang)
55/ Nếu cùng người mới dạo chơi
Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu
(Con đườngPhan Thị Thanh Nhàn)
56/ Từ độ mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long.
(Nhớ BắcHuỳnh Văn Nghệ)
57/ Mẹ giờ về với cỏ xanh
Trời trong mây trắng bỗng thành lang thang
(Nhớ mẹ
Mai Văn Lạng)
58/ Vại sành ngỏng cổ chờ mưa
Mẹ tôi chân lấm mò cua trong chiều
(Hạn hánHoàng Anh Tuấn)
59/ Châm điếu thuốc đốt một thời số phận
Em mặc áo gì mà có sắc phượng rơi
Tình vong tìnhBàng Ái Thơ)
60/ Giầu đeo tiếng xấu không bằng khó
Khó giữ danh thơm chẳng kém giầu!
(Giầu và nghèoTú Mỡ)
61/ Chợt nghe sông cạn bao giờ
Đắng cay đứng sững mấy bờ nhân duyên
Xanh xưaHoàng Cầm)
62/ Canh bạc cuộc đời bon chen
Thành thói quen cá cược...
Sóng lao đaoNguyễn Thị Phụng)
63/ Sống gần mặt đất bao nhiêu
mới hay đất cũng lắm nhiều đắng cay
(Nói về đấtThu Bồn)
64/ Con lớn lên từng ngày từng giờ với những vết thương
mỗi lần vui đều biết rằng mai kia sẽ mất mát
Là tiếng khóc đầu tiênNguyễn Phong Việt)
65/ Vấn vương với sợi tơ trời
Tình riêng bỏ chợ, tình người đa đoan
(Cho một ngày sinhĐoàn Thị Tảo)
66/ Dù không nên hạt mùa sau
Xin làm hương cỏ đọng màu thời gian
Hương cỏLê Khánh Mai)
67/ Khi ta chỉ là ta, sau nhiều phen đánh vật
Cuộc đời càng khó khăn, càng phải biết thương đời!
Em đừng ghen với quá khứBằng Việt)
68/ Nhớp nhơ triều đại đồng tiền
Mua quan bán chức buôn quyền dọc ngang
GặpViệt Phương)
69/ Lưới đời đan sợi tử sinh
Trò đời giăng mắc dây tình dây oan".
Ngủ dậy cho gà ănNguyễn Lãm Thắng)
70/ Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn
(Tổ quốc nhìn từ biểnNguyễn Việt Chiến)
71/ Ai xưa thả ánh trăng vàng
Bồng bềnh trôi lạc trần gian đến giờ?
ChiềuLê Đình Ty)
72/ Em ngoa dụ nỗi buồn bằng ngôn từ lấp lánh
giấu buổi chiều cô độc vào đêm
(Cô độc chiềuVũ Thanh Hoa)
73/ Giá đắt nhất là nụ hôn miễn phí
Cả cuộc đời trả nợ vẫn chưa xong
Miễn phíNguyễn Bảo Sinh)
74/ Cơn mưa trễ hẹn lòng ai
Giọt nhanh giọt chậm làm phai nhạt tình
(Giao mùa
Bùi Đức Ánh)
75/ Tôi nay ở trọ trần gian
Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời
Ở trọTrịnh Công Sơn)
76/ Xin anh đừng nhớ làm chi
Sân rêu- tường mốc- xanh rì nỗi đau
Cau giàNguyễn Thị Thúy Ngoan)
77/ Tôi vẫn tin vào luật nhân qủa
Như con chiên tin có đức Chúa trời
Ba mươi năm cầm phấnNguyễn Quang Cương)
78/ Vì đâu nên nỗi dở dang
Nghĩ mình mà lại thêm thương nỗi mình!
Cung oán ngâm khúcNguyễn Gia Thiều)
79/ Tình yêu không giống như trong bài hát
Mọi sự trở về đều cay đắng như nhau
(Mây cuối trờiHoàng Nhuận Cầm)
80/ Em trót mang về xuôi con dốc nhỏ
Trách giọt sương buồn ngày đó cao nguyên
Dốc nhỏ cao nguyênTrần Nhã My)
 81/ Bao nợ nần, trả mãi rồi cũng hết
Ta nợ tình nhau- trả biết đến bao giờ?!
(Giao thừaYên Đức)
82/ Chiêm mùa mấy bận mưa Ngâu
Mẹ teo tóp với nông sâu đất làng
Mẹ tôi
Lưu Thế Quyền)
83/ Hoa bìm ơi tàn nở mấy mươi lần
em đứng đợi nát nhàu năm tháng
Hai người đàn bà chờ đợiHoàng Xuân Họa)
84/  Về thương lại bến sông trôi
Về buồn lại đã một thời tóc xanh
Bờ sông vẫn gióTrúc Thông)
85/ Sợ đêm buông lấp nắng chiều
Sợ ngày cạn hết những điều khát khao
SợThủy Hướng Dương)
86/ Em có hiểu nỗi buồn anh như biển
Anh khát em như tuổi thơ khát trăng rằm
Rút ruột nhả tơTriệu Xuân)
87/ Người ta đi lễ cầu duyên
Tôi đem lục bát treo nghiêng cổng chùa
Mơ xuânNguyễn Thị Thanh Long)
88/ Người đàn bà ngồi bên cầu giặt áo
Tiếng hát buồn như khói tỏa trên sông
Tiếng hát NgaNguyễn Huy Hoàng)
89/ Chiếc đồng hồ cũng có ngày đau khớp
Ta thần tiên nhưng đâu thoát trần gian
(Gió trên giấc ngủBăng Sơn)
90/ Chỉ cần trao nhầm cái bằng khen, gắn nhầm cái huân chương là đủ đọa vào địa ngục
Chứ đừng nói chi là giơ tay ra và ưỡn ngực lên để nhận lấy tất cả những thứ kia vốn không thuộc về mình
Chúng ta rồi sẽ tiêu đờiQuách Hạo Nhiên)
91/ Nhân phẩm của chúng ta là thái độ đối với Mẹ
Ngày báo hiếu con chạnh lòng sám hối
Vu Lan quê mẹTôn Nữ Khuê)
92/ Em biền biệt trước mùa đông nắng ải
Lau trắng bay hiu hắt cuối triền sông
(Nơi con sông
Võ Quê)
93/ Gặp nỗi buồn con ngồi lấm láp
Mẹ mở ra vòm trời trong giếng nước mát xanh
(Phía sau hoaLê Thiếu Nhơn)
94/ Bàn tay lật cuộc khóc cười
Thềm rêu vừa đủ chỗ ngồi đợi mưa
ThứcThái Hồng)
95/ Bây giờ cái bóng lệch tôi
Em về xô lệch góc đời ngổn ngang
(Lệch 2
Huỳnh Xuân Tùng)
96/ Em nghe lắng đọng sông chiều
Giấc mơ linh hiển thương yêu nghìn trùng
(Ánh mơHoàng Cầm)
97/ Miền Trung cát trắng nắng thiêu
Má quỳ như tạc vào chiều Trường Sơn
(Lòng máPhạm Xuân Trường)
98/ Bây giờ ruộng đã Bê tông
Cây đa đã cụt, dòng sông đã què
(Cánh đồng quêTrịnh Hoài Giang)
99/ Bà đi về phía tiếng chuông
Cháu đi về phía chuồn chuồn đậu, bay...
Đi chùaLê Minh Chánh)
100/ Con đi đánh giặc suốt đời
Vẫn không che được một nơi mẹ nằm
(Đêm mưaTô Hoàn)


101/ Chẳng có phút giây nào ta thôi yêu nhau trong từng nhịp thở
vậy mà sao bến bình yên không nối nổi hai bờ
Từ bao giờNguyễn Đăng Thanh)
102/ Người không còn dại để khôn
Nhớ thương rồi cũng vùi chôn đất mềm
Trở về với mẹ ta thôiĐồng Đức Bốn)
103/ Tình yêu là thứ trời hành
Bắt người tóc bạc hóa thành trẻ con...
Trời hànhBùi Hoàng Tám)
104/ Rưng rưng tàn thuốc quặn vòng
Thương cha khói cũng nặng lòng không bay
Dâng chaTrương Nam Hương)
105/ Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hóa tâm hồn!
Tiếng hát con tàuChế Lan Viên)
106/ Nào nâng chén mừng nhau thêm một tuổi
Để bắt đầu cuộc chạy mới trần gian
Những ngày cuối nămDoãn Lê)
107/ Ngửa bàn tay thấy mênh mông
Nắm bàn tay lại bão giông cuộc đời
Đánh đố rủi mayTrúc Linh Lan)
108/ Chòng chành đâu mảnh trăng quê
Khuyết đi một nửa câu thề còn nguyên
Khúc buồn nhớ quêTrần Ngọc Hưởng)
109/ Anh lớn khôn dưới bầu vú mẹ
Và dại khờ trước vòm ngực của em
Roman 1Thế Hùng)
110/ Gió không phải là roi mà vách đá phải mòn
Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
Thơ viết ở biểnHữu Thỉnh)
111/ Tiền không là lá em ơi!
Tiền là giấy bạc của đời in ra
(Tiền và láKiên Giang)
112/ Anh vẫn đi về... xáo động ước mơ xưa
vẫn đầy ắp, vẫn vô tình xa cách
(Lẩn khuất tên anhĐinh Thị Thu Vân)
113/ Con còn nhỏ, ba chỉ cần con hiểu:
Có ai chọn cho mình cha mẹ được đâu!
(Bổ sung bài địa lý cho conDương Xuân Định)
114/ Bà tin có Trời. Mẹ tin có Thần thánh.
Chú không tin có Thần thánh sao chú cũng thắp hương?
(Thắp hươngLý Phương Liên)
115/ Thời gian đã đánh cắp của ta ngày xanh
và vô tình rắc tàn tro lên tuổi
(Nói với anhPhạm Dạ Thủy)
116/ Hẹn hò nửa phút đơn sai
Tiêu hao hết cả mười hai tháng thề
(HẹnBùi Hạnh Cẩn)
117/ Ôi những cánh đồng quê chảy máu
Dây thép gai đâm nát trời chiều
Đất NướcNguyễn Đình Thi)
118/ Người về từ cõi ấy
Vợ khóc một đêm, con lạ một ngày
(Người vềHoàng Hưng)
119/ Nhờ em tôi mới biết mình
đa mang tuổi mẹ thọ hình lỗi cha
Trở lại Houston... - Du Tử Lê)
120/ Soi đuốc trăng bắt con cá suối
Nướng đỏ bình minh nhắm rượu cần
Đi dọc Sơn LaHải Xuân)
121/ Nắng tắt mà người không đến
Anh ngồi rót biển vào chai
(Biển vắngTrịnh Thanh Sơn)
122/ Những bông hoa vẫn cứ nở đúng mùa
Chỉ vết thương rồi thời gian làm sẹo
Tản mạn thời tôi sốngNguyễn Trọng Tạo)
123/ Cõi sâu thẳm tâm hồn ta dậy sóng
Trái tim nào còn đó những xôn xao?
Nói với kỷ niệm - Hữu Phước)
124/ Chợt ngẫm thấy trẻ con là giỏi nhất
Làm được buổi chiều rất giống ban mai
(Những đứa trẻ chơi trước cửa đềnThi Hoàng)
125/ Dẫu trời nhạt nước nhạt mây
Mắt em còn một hồ đầy trong tôi
(Hồ Tây, chiềuTrần Quang Quý)
126/ Thời tôi cả nước làm thơ
Nên câu chữ thiếu đến giờ đi vay
(Lục bát thời tôi sốngNguyễn Thế Kiên)
127/ Con trở về quê sau cơn bão nổi
Nghe hoang tàn trong nhịp thở bước chân
Lần về quê sau cơn bãoKim Sơn Giang)
128/ Đã yêu thì yêu như Mỵ Châu
Đầu dù rơi vẫn không sai lời hẹn
(Triết lý khi yêuVương Trọng)
129/ Tôi đi ngửa mặt trên hè vắng
Xem những cành cây nó cưới nhau
(Nhớ người trong nắngNguyễn Bính)
130/ Mẹ ru tôi thuở nằm nôi
Tôi ru tôi giữa chợ đời thị phi
(Lời ru mẹ và tôiNguyễn Bính Hồng Cầu)
131/ Ai hủy đời trai trên tang trống nhỉ?
Hay ác thần gõ quách nạo mồ khuya!
(Chiếc xe xác qua phường Dạ LạcVăn Cao)
132/ Chợt ngẫm thấy trẻ con là giỏi nhất
Làm được buổi chiều rất giống ban mai
(Những đứa trẻ chơi trước cửa đềnThi Hoàng)
133/ Chợ còn ở phía bờ sông
Sao tôi tìm mãi mà không thấy mình
Chợ quêLê Đình Tiến)
134/ Bướm non tơ khóc trong chiều
Vẫy tay gửi một lời yêu lỡ làng
(Lục bát ở đèo NgangPhạm Thị Ngọc Liên)
135/ Gió Lào thổi rạc bờ tre
Chỉ nghe giọng nói đã nghe nhọc nhằn
(Tiếng NghệNguyễn Bùi Vợi)
136/ Phải chi mua được tấm chồng
Thì tôi mua sớm biếu không chị rồi
Chị tôiHà Thiên Sơn)
137/ Những mưu chước lưới đời ai lường được
Sự dối lừa
Trá hình trong giọng lưỡi ngọt ngon!
Khuôn mặt ẩn kínLâm Thị Mỹ Dạ)
138/ Lẽ đời thấu hết nông sâu
Chén vui chưa cạn chén đau đã đầy
(Uống rượu cùng bạnVõ Văn Trực)
139/ Tre rũ rượi ven bờ chen ướt át
Chuối bơ phờ đầu bến đứng dầm mưa
Bến đò ngày mưaAnh Thơ)
140/ Tình chay tịnh chùa thiêng luôn ngỏ cửa
Anh tu hành dưới bóng mát em thôi
(Phút xuất thầnHoài Anh)
141/ Lễ hội qua còn đầy ắp tiếng cười
sao anh ngang qua đời em chỉ là nước mắt
Đám rướcBạch Diệp)
142/ Khi gà mai mỗi ngày còn đập cánh
Ai tắt được lửa bình minh
Lẽ nào anh chếtLưu Trọng Lư)
143/ Lưới mòn vớt cạn buồn vui
Vớt lên, thả xuống riêng tôi đắm chìm
(Tôi và emKim Chuông)
144/ Ta nghe trong gió nhiều chuyện lạ
Bao nỗi oan khiên bao sự suy đồi
Người đốt lửa không ngủLê Hoài Nguyên)
145/ Quá giờ hẹn ai qua đây
cỏ gầy cũng ngóng từng giây, nhận người
Đám cỏ xanhLê Thị Mây)
146/ Chung chạ với em như ve vuốt hoa hồng
Đau buốt bàn tay mới hay gai nhọn
Định nghĩa về emLê Minh Quốc)
147/ ... Hà Nội rạng đông
Máu đã chảy lên thành Quả Mặt Trời
Quả Mặt TrờiNguyễn Nguyên Bảy)
148/ Em thèm có anh ở bên mà chẳng được
Nên cũng chỉ một mình đốt sáng trái tim em
(Biển đêmNguyễn Thị Hồng Ngát)
149/ Em thèm có anh ở bên mà chẳng được
Nên cũng chỉ một mình đốt sáng trái tim em
(Biển đêmNguyễn Thị Hồng Ngát)
150/ Buồn đau con vẫn còn mang
cỏ xanh chưa hết đã vàng tháng ba
Thắp hương mộ mẹNguyễn Hữu Quý)
151/ Buồn vui như một cái vòng
Điểm đầu tiên, điểm cuối cùng gặp nhau
(Hồn nhiênThu Nguyệt)
152/ Khi chung quanh anh vắng cung tần mỹ nữ
không ai khác hơn em dạy anh nhớ đàn bà
(Hiền thêBùi Chí Vinh)
153/ Thôi đừng giận nhé, người ơi!
Cảm ơn lời hẹn xa xôi... chòng chành
Để em lỡ hẹnNguyễn Thị Mai)
154/ Bàng hoàng nắng quái chiều hôm
Làng giờ hóa phố cọng rơm chẳng còn
(Làng tôi đất bán sạch rồiThanh Trăc Nguyễn Văn)
155/ Đêm Thúy Kiều sang nhà Kim Trọng
Nguyễn Du tắt bớt trăng và vặn thấp ngọn đèn
(Đêm ấy, đêm nàyLê Trí Viễn)
156/  Con độc thoại phía nào cũng chỉ có lặng im
Kề sát bên lặng im con sợ mẹ giật mình trong
tiếng nấc
Đêm trong ký ứcThy Nguyên)
157/ Anh ùa vào đời em như gió như hoa
Như cánh buồm nâu ùa ra biển cả
(Đôi taLý Phương Liên)
158/ Giếng làng ơi! Giếng làng ơi!
Trong tôi lắng tiếng
gàu rơi…
giếng làng
(Giếng làngNguyễn Xuân Tư)
159/ Cỏ may giăng kín lời thề
Thương ai gánh cả chiều quê ra đồng
Tháng ba ơi!Nguyễn Thúy Hạnh)
160/ Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên
Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng
(Thơ tình người lính biểnTrần Đăng Khoa)
161/ Mẹ đếm lá thu những ngày ly biệt
cho hai vai con nặng gánh trĩu tràng
(Gọi mẹPhan Thanh Minh)
162/ Duyên mình không thắm thì thôi
Xin ai đừng xuống dạo chơi vườn cà
(Bóng chiềuThảo Vi)
163/ Đời cha một chiếc điếu cày
Đi qua trăm tuổi chẳng hay mình già
(Chiếc điếu càyNguyễn Minh Khiêm)
164/ Mai ta bỏ phố quên phường
Dìu nhau đi suốt con đường hư không
Con đườngHuy Tưởng)
165/ Ở đâu cũng cõi phàm trần
Sống đâu cũng tự hành thân xác mình
(Tự bạchLương Định)
166/ Xin gió lạnh đừng lật nghiêng vành nón
Kẻo tôi nhìn thấy nước mắt em rơi...
Hội LimVũ Đình Minh)
167/ Một vai bầm, gánh nỗi mình
Còn vai kia gánh bình minh vào bờ
 (Những người đàn bà gánh biểnNguyễn Đức Hậu)
168/ Bão đâu ở tận cuối trời
Em là nắng của một thời còn mưa
Đêm Thị MầuNguyễn Hưng Hải)
169/ Đám mây dừng lại trên trời
Để cho dưới đất có người chạy mưa
Đám mây dừng lại trên trờiNguyễn Duy)
170/ Ai gọi cho mình... vênh cả guốc
Giật mình vấp phải tiếng thông rơi
Không đềDung Thị Vân)
171/ Ta làm hỏng một đời nhau
Rêu phong nét đá dàu dàu trăng soi
Nghìn sau nước mắtTường Linh)
172/ Nắng lật tung những luống cày
Và tơi tả đất và say mặt người.
(Ngang qua mùa hạLê Bá Duy)
173/ Duyên mình không thắm thì thôi
Xin ai đừng xuống dạo chơi vườn cà
(Bóng chiềuThảo Vi)
174/ Ta đi trọn kiếp con người
cũng không đi hết mấy lời mẹ ru
(Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưaNguyễn Duy)
175/ Nếu không có những nỗi buồn
Làm sao hiểu được ngọn nguồn niềm vui?
(Cảm ơnĐặng Vương Hưng)
176/ Vĩ nhân và các đời vua
Cũng từ rau má, ốc cua nên người...
(Rau máTrịnh Anh Đạt)
177/ Khi đời sống hết đam mê
Tôi thường về chốn nhà quê tìm mình
(Đồng dao nhớ tuổiTrần Hoàng Nhân)
178/ Có một thời
đến bữa cơm mẹ ngồi đợi vét nồi
răng mẹ rụng lúc nào
không biết nữa
(Có một thờiTrương Đăng Dung)
179/ Thừa em ở phía đời anh
Thiếu em ở phía đời dành cho em!
(Ngang tráiLệ Thu)
180/ Khúc thương đứt tiếng giữa dòng
Lời oan vỡ chén tan lòng Trương Chi
(Lá trầuLê Xuân Đố)
181/ Mẹ ngồi vá áo trước sân

Bài Liên Quan

Tin Mới 5604080155471212811

Đăng nhận xét

emo-but-icon

Chuyển ngôn ngữ

Subscriber Youtube

Tin Fanpage

Bài đăng và Bình luận

Nóng

Bài Mới

Bình Luận

Visitors

Flag Counter
item