Những câu thơ " nhặt " được ( phần 2 )

Công bằng mà nói những câu thơ Hòa nhặt tôi thấy tin. Tin bởi sự công bằng và công tâm. Hòa không bị áp lực, Hòa nhặt theo trái tim. Cần lắm...


Công bằng mà nói những câu thơ Hòa nhặt tôi thấy tin. Tin bởi sự công bằng và công tâm. Hòa không bị áp lực, Hòa nhặt theo trái tim. Cần lắm những " con ong" như thế này !
Những câu thơ “ Nhặt “

Nguyễn Văn Hòa ( Fb: Hòa Phú Yên )

201/ Ta đã lấy không cả men trời Tam Đảo
Lại nợ tay người ngọn lửa nướng khoai thơm
(Tam Đảo ngày tôi đến
Đinh Ngọc Diệp)
202/ Chờ O nghiêng cả núi non
Liêu xiêu nhật nguyệt,bồn chồn biển khơi
(Chờ OTrần Dzạ Lữ)
203/ Trời tròn lưng bánh tét
Đất vuông lòng bánh chưng
(GóiNguyễn Khắc Thạch)
204/ Níu quê lại giữa cõi lòng
Tôi về gánh gió qua sông gọi đò
Gánh gió qua sôngDạ Tịnh)
205/ Cha dò tìm con từng ngày theo chu kỳ kinh
Cha tính tuổi con từng tuần từ kỳ kinh cuối
(Tặng con traiĐỗ Doãn Phương)
206/ Trách ai chẳng hiểu lòng nhau
Dựng trăm con sóng cho đau nỗi bờ
(Thơ tình trên biểnTrần Nhương)
207/ Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
(Bài học đầu cho conĐỗ Trung Quân)
208/ Nắng kia thẹn với đêm dài
Hoàng hôn đỏ mặt ban mai ngại ngùng
(Phút ấyTrần Mai Hường)
209/ Mẹ tĩnh tại trong câu hát ru đầu hè, chõng tre ọp ẹp và mơ về cánh đồng xanh thẳm, cánh cò trắng chao lượn thơm mùi lúa chín
Mẹ muôn đời lặng im, nuôi con trong thành phố ngày vẫn ồn ào
(Mẹ, thành phố và conLê Vi Thủy)
210/ Cái duyên nghĩ cũng lạ lùng
Trú mưa một lát, cảm thông một đời
(Chuyện dân gianVũ Cao)
211/ Đò xưa vẫn đợi ta qua
Bóng ai đó cứ nhập nhòa mặt sông
(Trước nhà emThanh Quế)
212/ Khi rượu cạn, hoa tàn, tim tắt nến
Thỏi son hồng ra ngõ đứng co ro
(Tính nhẩm – Hoàng Nhuận Cầm)
213/ Chúng tôi đã đi không tiếc đời mình
(Nhưng tuổi hai mươi làm sao không tiếc)
Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì còn chi Tổ quốc.
(Những người đi tới biển – Thanh Thảo)
214/ Quỳ cạnh Chúa đám Chiên lành run rẩy
Chúng con về cõi tục để làm dân.
(Tha La xóm đạoVũ Anh Khanh)
215/ Bóng tối ập đến, sớm hơn mùa ái ân, vì tháng 10 bồn chồn không kịp giấu đi nước mắt
Em lại hoang lại mang mầm thai chờ đợi
Như sự sống của em cần được nối vào Anh
(23 tháng 3, nơi ánh sáng - Vi Thuỳ Linh)
216/ Những ngôi sao hoàng hôn, những lòng trứng hải âu đẻ vụng.
Ðang chín dần trong chảo mỡ u mê.
( “Boston 1911”- Nguyễn Quang Thiều)
217/ Chiếc thuyền nan úp mặt vào ngơ ngác
như vỏ cau khô nhớ tiếc một thời trầu.
(Ðám mây màu vảy cáNguyễn Ngọc Phú)
218/ Gió nói tôi nghe những tiếng thì thào
Khi Tổ quốc cần họ biết sống xa nhau
(Cuộc chia ly màu đỏNguyễn Mỹ)
219/ Lưỡi thiếu nữ ngủ trong hàm răng giả
Nụ hôn quay về truy nã khoảng không.
(Ước phục sinh
Mai Văn Phấn)
220/ Ngày anh đi... gà mái quên nhảy ổ
Quả trứng găm trong bụng chẳng chui ra
Ngày anh điBùi Thị Sơn)


Top of Form
221/ Cánh cò trắng không còn vô định
Chở cả tháng năm bay mãi đến bây giờ
Cổ tíchNguyên Hậu)
222/ Gặp về không ngủ được
Hóa ra tình cũ rót vào nhau
Gặp bạn cũThanh Tùng)
223/ Núi lại núi, mây giăng vời vợi
Giờ em ở đâu, sau núi và thời gian?
Năm con gái mười chín tuổiNguyễn Anh Tuấn)
224/ Đồng gần mấy mảnh áo tơi
Vẫn kì cụi những buồn vui cõi người
Trước nghĩa trang làngLê Na)
225/ Mùa thu bé nhỏ ngoài kia
Bao nhiêu chiếc lá đã lìa ngọn cây?
Mùa thu bé nhỏNguyễn Hoàng Sơn)
226/ Ta nghe giữa cõi bao la
Quê xưa là nửa thịt da của mình
Người Quảng Trị xa quê - Phạm Bá Nhơn)
227/ Nỗi cơm áo trên vai con trĩu nặng
Thương mẹ già héo hắt bến sông quê!
Nỗi đauDung Thị Vân)
228/ Ôi thời gian như một triền sóng nổi
Xô buồn đau lên mặt chị già nua
ChịVõ Văn Trực)
229/ Giá chi trời phật còn thiêng
Đạp vua chúa dưới xích xiềng buộc chân!.
Nhớ thầy Cao Bá QuátĐặng Hấn)
230/ Còn thơ còn rượu còn xuân mãi
Còn mãi xuân, còn rượu với thơ
(Ngày xuân thơ rượuTản Đà)
231/ Tình xuân như chiếc cầu vồng!
Thoắt- bồng bềnh hiện, thoắt- bồng bềnh trôi
(Lá trờiLê Thị Kim)
232/ Vì giếng quá trong nên giếng dễ nhìn thấy đáy
Vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều...
Lời của mắtLệ Thu)
233/ Nơi đó hải đảo xa, sóng đập tan ghềnh đá
Anh xốc cây gươm thiêng, bảo vệ ánh mặt trời
Nguồn cội phương ĐôngNguyễn Hồng Chí)
234/ Đời còn ở phía ngày mai
Hay là đã ở phía ngày hôm qua?
(Hồn nhiênThu Nguyệt)
235/ Giữa bao nhiêu năm tháng ngược xuôi
Đã có lúc lòng con đơn bạc
Kính gửi mẹÝ Nhi)
236/ Ước mai sau nước mắt trời
Lại buông hai giọt ra đời hai ta
Mai sauĐịnh Phạm Thái)
237/ Con đã bao lần ra Bắc, vào Nam
nhưng chưa đi hết những đường cày cha lật
Viết tặng chaPhan Đức Lộc)
238/ Trong những vinh hoa chấp chới màu
có thứ phải ra nằm đống rác
RácĐỗ Thanh Đồng)
239/ Bao nhiêu sen nở trước đình
Ta gom hết nhị để mình ướp môi
Sợi tìnhNguyễn Việt Bắc)
240/ Vừa đã khát mà sao tiếp liền cơn khát?
khát cả hồn em trong vắt mắt trời ban
Tình yêuHuy Dung)
241/ Giọt mưa mắc nợ dòng sông
Dòng sông mắc nợ cánh đồng phù sa
NợQuang Chuyền)
242/ Xắn tay mở khóa động đào
Rẽ mây trông tỏ lối vào Thiên Thai.
Truyện KiềuNguyễn Du)
243/ Ngoài thềm rơi cái lá đa
Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng
Đêm Côn SơnTrần Đăng Khoa)
244/ Anh nhớ em không phân thời khắc
Sao trong mơ chẳng gặp bao giờ?
Vô thứcVũ Minh Tân)
245/ Ước gì vớt hết long đong
Đem ra biển đổ cho lòng thảnh thơi.
Bao giờTâm Tâm)
246/ Anh đi đấy, anh về đâu?
Cánh buồm nâu, cánh buồm nâu, cánh buồm...
Không đềNguyễn Bính)
247/ Em về lấp tóc chẻ mây
Buộc anh đứng lại làm cây sông Hàn
Mong em về trước cơn mưaThu Bồn)
248/ Có một đêm rượu chẳng say
Tôi và trăng uống cạn ngày buồn đau
(Có một chiềuĐặng Hoàng Thám)
249/ Đời là thật nhưng tình đời lắc léo
Gạn đục hoài cứ mãi nước cơm vo
(Một thời tôi đã sốngTrúc Thanh Tâm)
250/ Con đường để ngỏ mà xanh
Con tim ai xéo mà thành nỗi đau…
(Con đường để ngỏ mà xanhĐinh Tùy Thanh)



251/ Ước chi chiếc lá mỏng manh
rơi trong chiều tím có anh đi cùng
(Nỗi mìnhHoàng Việt Hằng)
252/ Cá là quà tặng của sông
Gió: quà trời đất thổi cong cánh buồm
(QuàLê Hồng Thiện)
253/ Cái đêm hè ấy ai ra tắm
Để cả bầu trời phải tắt trăng
(Ao làngNguyễn Khôi)
254/ Dẫu với ai chuyện đạn bom đã trở thành cổ tích
Ngày giỗ con nào - nước mắt mẹ chẳng rơi!
(Quên và nhớNguyễn Đức Hạnh)
255/ Khi cuộc đời quất ta những ngọn roi đầu tiên
Ta mới thẩm thấu được mùi vị của giọt nước mắt
(Giọt nước mắt không màuNguyễn An Bình)
256/ Tôi ước ao, trái đất hóa trái vàng
Để hái tặng em như trái bưởi trái cam
(Trái đất, trái vàngTrịnh Đình Khôi)
257/ Em đi để lại chuỗi cười
Trong tôi vỡ... một khoảng trời pha lê
(Lời thề cỏ mayPhạm Công Trứ)
258/ Xưa trót uống một ngụm môi thiếu nữ
Có ai ngờ không ngủ suốt mười năm
(Ly cà phê tháng tưChu Minh Khôi)
259/ Tháng bảy rồi, mẹ xếp lại những giấc mơ
cùng con đi ngang ngày tri ân thắp cho đất trời nén nhang lòng cháy đỏ
(Tháng bảy mùa này trên bazanNgô Thanh Vân)
260/ Tôi cố khâu tiếng cười chưa rộ chân chim
Gửi email tặng Xúy Vân giả dại".
( Hoa định mệnhTrần Thu Hà)
261/ Ngày anh đi... gà mái quên nhảy ổ
Quả trứng găm trong bụng chẳng chui ra
Ngày anh điBùi Thị Sơn)
262/ Cánh cò trắng không còn vô định
Chở cả tháng năm bay mãi đến bây giờ
Cổ tíchNguyên Hậu)
263/ Núi lại núi, mây giăng vời vợi
Giờ em ở đâu, sau núi và thời gian?
Năm con gái mười chín tuổiNguyễn Anh Tuấn)
264/ Đồng gần mấy mảnh áo tơi
Vẫn kì cụi những buồn vui cõi người
Trước nghĩa trang làngLê Na)
265/ Nỗi cơm áo trên vai con trĩu nặng
Thương mẹ già héo hắt bến sông quê!
Nỗi đauDung Thị Vân)
266/ Ôi thời gian như một triền sóng nổi
Xô buồn đau lên mặt chị già nua
ChịVõ Văn Trực)
267/ Còn thơ còn rượu còn xuân mãi
Còn mãi xuân, còn rượu với thơ
(Ngày xuân thơ rượuTản Đà)
268/ Tình xuân như chiếc cầu vồng!
Thoắt- bồng bềnh hiện, thoắt- bồng bềnh trôi
(Lá trờiLê Thị Kim)
269/  Vì giếng quá trong nên giếng dễ nhìn thấy đáy
Vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều...
Lời của mắtLệ Thu)
270/ Nơi đó hải đảo xa, sóng đập tan ghềnh đá
Anh xốc cây gươm thiêng, bảo vệ ánh mặt trời
Nguồn cội phương ĐôngNguyễn Hồng Chí)
271/ Đời còn ở phía ngày mai
Hay là đã ở phía ngày hôm qua?
(Hồn nhiênThu Nguyệt)
272/ Giữa bao nhiêu năm tháng ngược xuôi
Đã có lúc lòng con đơn bạc
Kính gửi mẹÝ Nhi)
273/ Người đông phố chật chen mau
có ai đứng lại kẻo nhàu giấc mơ
Lục bát phốVũ Thanh Hoa)
274/ Anh đã chậm con tàu rời ga xép
Xin gửi lại nhau giây phút khứ hồi.
(Giây phút khứ hồiLam Giang)
275/ Cuộc đời giấu em vào anh
Ban mai chớp mắt đã loanh quanh chiều
GiấuNguyễn Thanh Hải)
276/ Dòng Hậu Giang thắm dãy cù lao
Đêm không ngủ thả bóng mình giỡn nước
Đêm Sông HậuDiệp Bần Cò)
277/ Phải nhìn trong mỗi sát- na
Vòng quay sinh tử cũng là tử sinh
Tự khúcLê Minh Quốc)
278/ Trời chỉ hẹp khi nhìn qua cửa sổ
Đảo cô đơn nghẹt thở giữa trung khơi
ĐườngViệt Phương)
279/ Ai phân công tác trên trời nhỉ
Để các vì sao thức mệt nhoài
Hát saoTrần Dần)
280/ Đồi xa nắng chếch bên rào
Có người mang nắng đi vào hoàng hôn.
Chạnh lòngThân Thị Ngọc Quế)
281/ Hãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn
Nếu em sợ thời gian dài vô tận
Tháng sáu trời mưaNguyên Sa)
282/ Mây khóc lá- đất trời thương nhớ
Một chiếc lá qua đời- rừng cây chơi vơi...
Khóc láNguyễn Thạnh)
283/ Hai mươi năm nước mắt đầm áo gối
Đêm mùa nào với chị cũng mùa đông.
Mong chờTô Hoàn)
284/ Giọt mưa như nước mắt thừa
Khóc vu vơ đổ hững hờ vào em.
Đêm mưa ở Vũng TàuNguyễn Hà)
285/ Chao ôi hạnh phúc mong manh
Xin đừng bão nữa gẫy cành đổ cây.
Xin đừng bão nữaVõ Văn Trực)
286/ Chúng con tha hương phận đời xuôi ngược
Bóng mẹ một mình tát nước ruộng đồng xa.
Mẹ- Mùa nắng quáiĐông Phước)
287/ Ta về thương lối cỏ hoang
thức tiếng chim gọi buốt hồn đất quê.
Lối cỏ ta vềPhan Chính)
288/ Cau gầy trầu vẫn cứ leo
trót thương nhau lấy chữ nghèo làm tin.
Biết đâuNguyễn Lãm Thắng)
289/ Mải mê đuổi một con diều
Củ khoai nướng để cả chiều thành tro.
Chăn trâu đốt lửaĐồng Đức Bốn)
290/ Sóng ôm bờ cát mênh mông
Sương giăng lãng đãng mây bồng bềnh xa
(Biển chiềuBùi Thị Hồng)
291/ Váy cùn lưng lửng ngang chân
No con mắt kẻ cùng bần ghé thăm.
(Thị NởNguyễn Ngọc Chiến)
292/ Mẹ khắc khoải cả đời đếm từng cơn mưa muộn 
mưa dứt hạt lâu rồi áo mẹ vẫn chưa khô 
(Tôi lớn lên trên cánh đồng nàyHữu Nhân)
293/ Chênh vênh giữa chốn thị thành
Bỗng thèm thao thiết một nhành cỏ non
(Nhớ vườn thu quê- Trần Ngọc Mỹ)
294/ Gió vui gì khi cánh diều không còn nữa.
Biển sóng chi khi thuyền đã cập bờ.
(Giới hạn của tình yêuNguyễn Hoài Lâm)
295/  Liễu và em đứng bên cầu
Sương phong kín nẻo… bạc đầu phố xưa.
(Đêm Hoài PhốĐặng Hoàng Thám)
296/ Chén nghiêng đợi rót rượu hờ,
Ta nghiêng một chốc, đợi chờ trăm năm.
(NghiêngKha Tiệm Ly)
297/ Anh ngửa mặt hứng bình minh phía trước
Nghe đáy chiều rình rập phía sau lưng
(Phía ngày xưa- Phùng Hiệu)
298/ Chiều phớt nắng con phố dài lặng lẽ
Hàng thông buồn đếm tuổi trẻ qua nhanh
(Thời gian trôi nhanhHồng Duyên)
299/ Làm sao hết nhọc nhằn trên vai Mẹ
 Chén cơm đầy con nuốt cả mồ hôi
(Mùa đông nhớ MẹNguyễn Dũng)
300/ Cuộc đời… đời cũng giống như
Chỉ là chiếc lá từ… từ rời xa.
(Chiếc lá lìa cànhHà Ngọc Hoàng)
Bottom of Form




Bài Liên Quan

Thơ Và Cuộc Sống 6948668716438121348

Đăng nhận xét

emo-but-icon

Chuyển ngôn ngữ

Subscriber Youtube

Tin Fanpage

Bài đăng và Bình luận

Nóng

Bài Mới

Bình Luận

Visitors

Flag Counter
item