Phạm Văn Lục - nhà thơ làng
GIỚI THIỆU TÁC GIẢ - TÁC PHẨM MỚI ( Nhà thơ Đỗ Trọng Khơi tuyển chọn và giới thiệu ) Ông Phạm Văn Lục người quê xã Vũ Lăng, huyện Tiền Hải, ...
https://www.maivanlang.com/2015/12/pham-van-luc-nha-tho-lang.html
GIỚI THIỆU TÁC GIẢ - TÁC PHẨM MỚI
( Nhà thơ Đỗ Trọng Khơi tuyển chọn và giới thiệu )
Ông Phạm Văn Lục người quê xã Vũ Lăng, huyện Tiền Hải, Thái Bình, là người bạn làng của nhà văn Trần Văn Thước. Ông Lục vốn là sỹ quan quân đội, xuất ngũ về quê làm thợ cày và tham gia công tác ở UB xã và làm thơ.
Đây là những sáng tác thơ của ông, trích từ tập TIẾNG QUÊ, với 79 bài thơ, NXB Đại học Quốc gia HN xuất bản.
Một giọng thơ chân chất, đơn sơ mà khơi gợi nỗi niềm, giầu hình ảnh làng quê ven sông - đồng bằng Bắc Bộ.
Trân trọng giới thiệu cùng các bạn.
__________________________
PHẬN QUÊ
Phận quê lam lũ dãi dầu
Đến con tép cũng nhuốm màu phù sa
Mưa tháng bảy, nắng tháng ba
Cọng rau se sắt vượt qua tháng ngày
Con lợn khổ thịt không dày
Bởi cám gạo, bởi bèo tây ao nhà
Vẩn vơ gần, vẩn vơ xa
Kém sắc nhưng lại chưa qua gió lùa
Vô tư người bán người mua
Giữ lành được mãi như xưa…ước gì.
NGƯỜI KÉO VÓ
Kẹt kẹt suốt canh thâu
Tiếng vó người kéo vọng vào trong đêm
Thả rồi ngồi đợi kéo lên
Cá tôm khúc dưới quãng trên đâu nào
Mơ màng cùng với trời sao
Mơ màng cùng khói thuốc lào sương đêm
Nhè nhẹ nào …kéo vó lên
Để nuôi hy vọng để tìm niềm vui
Mẻ này chưa có thì thôi
Vận may chắc đến với người mẻ sau…
Sương khuya đã lạnh mái đầu
Bóng người kéo vó lẫn vào bóng đêm
Thăng trầm cùng với nỗi niềm
Nhà nông cày cuốc ở trên cánh đồng
Ban ngày vun xới cấy trồng
Đêm về kéo vó trên dòng thời gian
Đều đều tiếng vọng từng đêm.
CHỢ QUÊ
Chợ quê ngày họp hai phiên
Phiên chính họp sáng còn thêm phiên chiều
Một miền quê vốn còn nghèo
Có đi chợ mới thấy nhiều truân chuyên
Mớ rau cua ốc tép tôm
Thêm sáng cái chữ cho con học hành
Ơi chợ chiều của quê mình
Ẩn trong mua bán có tình người quê
Ai đi xa mỗi khi về
Vẫn khong quên ghé chợ quê họp chiều.
CHIỀU BÊN SÔNG
Chiều bên sông trời đang gọi vào thu
Diều no gió sáo ngân vang xa mãi
Thảm cỏ mềm đỡ chân trần mê mải
Ngây ngất hương cây lúa tuổi đương thì
Đàn cò vui chen níu vít ngọn tre
Tiếng quẫy nhẹ cá say mồi đớp bóng
Thuyền thả câu lướt mái chèo xao động
Câu hò xa cho sâu lắng hồn quê.
ĐÂU RỒI CHIM GỌI VỊT ƠI
Cứ vời vợi từ chót vót trên cao
Tiếng víu vịt đã đi vào nỗi nhớ
Cái yên lặng của làng quê một thủa
Để bình yên vang nốt nhạc đồng quê
Thôn làng giờ đã đổi mới khác xưa
Điện quạt mát những trưa hè oi ả
Thưa dần cảnh ngồi gốc cây hóng gió
Tường bao xây thay những lũy tre xanh
Cứ víu vịt vào những buổi thanh bình
Hay thao thiết vào những đêm trở gió
Hằn ký ức của tuổi thơ một thủa
Bên mẹ ta nằm đếm nhịp mau thưa
Mới đấy mà thành kỷ niệm đi qua
Thời hiện đại những nghe nhìn hiện đại
Chợt có lúc thấy lòng mình khắc khoải
Thổn thức hoài chim gọi vịt ở đâu.
PVL