Ngẫm trong nhân thế- Chùm thơ mới của Mai Văn Lạng
Tản mản truyện Kiều Mai Văn Lạng Khóc người muôn năm cũ Ngẫm lại thân phận mình Cũng ba đào...
https://www.maivanlang.com/2017/07/ngam-trong-nhan-chum-tho-moi-cua-mai.html
Tản mản truyện Kiều
Mai
Văn Lạng
Khóc người muôn năm cũ
Ngẫm lại thân phận mình
Cũng ba đào
chìm nổi
Cũng một đời lênh đênh
Gió mưa trùm vạn kiếp
Sóng ào ào mặt duềnh
Khó khăn rình mọi nẻo
Ta bờ vực chênh vênh
Sen mọc lên từ đất
Đất nâng đỡ hồn sen
Hương sắc thơm tinh khiết
Kén tâm người biết khen
Vườn có cây trăm thước
Cỏ hoa bốn
mùa xanh
Tiếng chuông buông thanh thoát
Chốn chối bỏ hư danh
Xưa nay trong trời đất
Vợ chồng là kính nhau
Thương nỗi chàng Kim Trọng
Bao giờ quên không đau
Biết cuộc đời dâu bể
Vẫn cố lết mà đi
Phía trước là đích đến
Tham, sân, si làm gì
Mua vui cho hậu thế
Nguyễn Du người có hay
Sách giờ
không người đọc
Đăng thơ con lên Face./.
Hà Nội ngày 24/5/2017
Trước
cây ATM
Mai
Văn Lạng
Úm ba la
ATM mở nào
Dùng mọi cách mà cây vẫn im lặng
Chỉ có ngọn gió chiều là thương ta
Ve vuốt nỗi buồn vô định
Những ánh mắt từ những chiếc xe sang trọng
Cứ nhếch mép cười khi có một gã bần thần trước ATM
Về đi thôi
Về đi mà nhặt những chữ, những nghĩa
Về đi mà gặp những bạn Face
Về đi mà ấp ủ những trường thiên văn học
Những lâu đài tình ái, dưới gối mộng mơ
ATM không mở đâu
Hạt gạo, củ khoai, con cá, mớ rau
Trông cả vào cái tảo tần của vợ
Cắm đầu vào
sách để thành một duyên hai nợ
Thẻ làm rồi,
có cũng như không
ATM, mọc khắp mọi nơi
Trông thấy đó mà đành là không thấy
Học người xưa mỉm cười tự ru mình vậy
À ơi . . . phía trước sẽ giàu sang./.
Bài
thơ: suông
Mai
Văn Lạng
Ngận tràn muôn nỗi trăng suông
Nồm hây hẩy gió cho buồn buột ta
Ngáo ngơ đứng
trước hiên nhà
Dế tưng tửng hát ru ta với mình
Vườn khuya tàu chuối gợi tình
Mơn man hai nữa đêm lành đang tan
Phập phồng trăng cũng hồng nhan
Trần gian sinh sự đa đoan làm gì
Thẩn thơ sau mỗi bước đi
Ta dài dại cái đương thì mùa em
Lời yêu ngoài cõi sang hèn
Mặc mua lạ với bán quen thế thời
Đêm nay gió lại bời bời
Trắng đôi tròng mắt khóc đời phù hoa
Say quá 23h00 ngày 28/5/2017
Bài thơ: Im lặng và nghe
Mai Văn Lạng
Im lặng và nghe ký ức
Dâng trào trong trái
tim đau
Ngược về tuổi thơ dữ
dội
trải bao nắng dãi mưa
dầu
Im lặng mà nghe hiện
tại
Nhạt nhòa đến cả niềm
yêu
Bốn bề lung linh huyền
ảo
Cuộc sống: dòng điện
xoay chiều
Vung vinh gặm nhấm quá
khứ
Im lặng mà nghĩ tương
lai
Thẹn cùng cỏ cây hoa
lá
Bạc đầu vẫn chẳng là
ai
Hát vang giữa trời
giữa đất
Sống trong nhân thế
người ơi
Muốn rằng từ, bi, hỷ,
xả
Mà sao tâm cứ rối bời
Chờn vờn với mây với
gió
Thơ thẩn với trăng với
hoa
Độc ẩm cuộc đời nhạt
thếch
Ngửa mặt ta tu lòng
ta./.
20h30 thứ tư 31/5/2017
Lại
say
Mai
Văn Lạng
Người hỡi đêm nay tôi lại say
Có chi thiêu đốt tấm thân này
Hồn tôi đã gửi theo mây gió
Một tiếng vạc kêu rạc tháng ngày
Người hỡi đêm nay tôi lại say
Lại thương những lúc ánh trăng đầy
Thả mình theo mắt nguồn yêu dấu
Nhìn về một phía ước mơ bay
Người hỡi đêm nay tôi lại say
Khóc cho chùm phượng cháy trên cây
Cho mưa, cho nắng, cho gì nhỉ
Cho những ngày xưa thập thững cày
Tôi biết tình tôi gió heo may
Nên yên phận hẹp, chẳng muốn say
A Di Đà Phật! Buông cho nhẹ
Mà khối tình xưa vơi cứ đầy
Khà . . . chén yêu thương sao cứ cay
Cứ thiêu cứ đốt trái tim này
Tôi xin người đấy! van người đấy
Trả cái ngày xưa cho tôi đây./.
Hà nội 10h40 thứ năm 20/2/2014
Bài
thơ: Sự đời
Mai
Văn Lạng
Vì chăng sáu
mặt khóc cười
Hay là chín bỏ làm mười cho xong.
Sự đời như mớ bóng bong
Thì ngang dọc, kiếp long đong làm gì
Phận người đắng nỗi vân vi
Dầm sương dãi nắng quản chi đường dài.
Này muôn hồng, huệ, lan, nhài
Hồn ta cỏ dại xanh ngoài đồng xa.
Nhớ thương vời vợi tháng Ba
Bát cơm độn sắn mưa nhòa ngõ quen.
Sự đời mua nhớ
bán quên
Bơi trong cõi tạm mà nên thân mình.
Mặc trời xanh với vô tình
Ríu ranh chin hót trên cành hòa đôi
Nhẩn nha lục bát khóc cười
Lời yêu tăm tắp gieo vời vợi hoa./.
17h15
1/6/2017